Xanh


XANH
(4/4/2013)

Xanh, màu xanh của biển cả
Của tự do, xanh thẫm một vùng trời
Của đại dương, con sóng vỗ mỗi bờ
Của cả một thời xuân còn tươi trẻ

Mặt hồ cũng một màu xanh nhạt
Nhỏ bé chăng? Cách biển quá xa vời
Biển, một khung trời rộng mở
Về đại dương, bát ngát cũng màu xanh

Tôi ngắm nhìn vùng biển mênh mông
Trong trí nhớ, trong những gì tôi đọc
Trên đất liền chỉ một màu xanh nhạt
Khiến lòng tôi ôm cả một nỗi buồn

Tôi muốn hóa thành cá con nhỏ bé
Con cá cơm – tôi ao ước hằng đêm
Cả trong mơ, còn thức giữa ban ngày
Một ước mong mà tôi luôn theo đuổi

Làm con cá, tôi tìm đến biển hồ
Hòa vào bầy đàn, vội đi tìm tiếng gọi
Tìm ra biển, vượt ra cả đại dương
Sớm đập tan khoảng cách hai thế giới

Tôi muốn thoát khỏi mặt hồ tĩnh lặng
Muốn hòa vào con sóng vỗ kia
Muốn nói lên sâu tận trái tim mình
Sao cuộc sống vội đưa tôi về hiện thực?

Phạm Ngọc Vinh – 4/4/2013
Màu xanh của tự do, tiến bộ, của biển cả bao la, của một lượng trời mới là những gì tôi theo đuổi.
Khoảng cách quá gần, nhưng cũng quá xa, hai thế giới, lạ kì.

Xin chào, mình là opdo - một đứa mê những dòng code vô tận. Rất cám ơn vì bạn đã ghé thăm blog của mình ^^. Hi vọng được bạn ủng hộ để blog mình phát triển hơn

Share this

Related Posts

Previous
Next Post »