Chuyện
kể đời tôi lắm trăng hoa
Chẳng
phải tại tôi, ắt tại trời
Cha
mẹ sinh con trời sanh tính
Làm
sao thoát được kiếp trăng hoa?
Chỉ
tại đời tôi nó trăng hoa
Gặp
ai cũng thích mặc người ta
Chẳng
cần hoa kia nào phải đẹp
Chỉ
cần trăng tỏ sáng không mờ
Có
phải là tôi vốn trăng hoa?
Chỉ
do tôi thích chốn bôn ba
Bốn
phương bốn bể tôi bè bạn
Nhờ
thế đời tôi bớt nỗi phiền
Đâu
phải đời tôi nó trăng hoa
Chẳng
hoa chẳng gió chỉ người ta
Thích
thì trăm vạn, yêu chỉ một
Mặc
kệ người đời nói trăng hoa
Không
phải do trăng chẳng phải hoa
Tại
tôi thích gió với thích moa
Tại
tôi đây thích đời cởi mở
Tâm
sự lòng tôi bỏ nỗi sầu
Người
nhìn sao bảo thế trăng hoa
Yêu
lắm người ta chứ phải hoa
Hoa
tàn trăng lặn nào biết được
Chỉ
một người ta trái tim nồng.
Phạm Ngọc Vinh – ngẫu
hứng 8/5/2013
Người đời nhìn ngỡ
trăng hoa
Tôi đây nhìn lại khác
xa người đời
1 nhận xét:
nhận xét=)) 2013
Reply